Bài viết Radio kỳ 1: Mụn và những mảnh vỡ đầu đời

"Cuối cùng thì, đối với crush, mình hóa ra chỉ là em gái mưa không hơn… Sinh nhật mình, cũng là ngày crush công khai bạn gái, mình trốn ra gốc xoài bên hông trường, ôm mặt khóc tả tơi. Lòng nhủ lòng, mình thảm hại thế này cũng chỉ vì đám mụn. Thằng cùng bàn lúc này bò mặt tới, đẩy một bọc sản phẩm trị mụn to tướng bảo: " Má tao là thầy đông y, uống lẹ đi, tháng sau hết mụn". Rồi nó lí rí một câu gì không rõ vì bản thân vẫn còn bù lu bù loa."

Bài viết radio kỳ 1: Mụn và những mảnh vỡ đầu đời
Bài viết radio kỳ 1: Mụn và những mảnh vỡ đầu đời

Tuần này là sinh nhật mười sáu tuổi lần thứ 10 của mình, và những cảm xúc xưa cũ vẫn vẹn nguyên trong mình hệt như lần đầu tiên.

Vì sao mình lại ấn tượng với tuổi 16 đến thế? Đó, thật sự là một câu chuyện dài…

Mùa thu mười năm về trước, mình vẫn chỉ là con nhóc cao nhòng đen nhẻm, kính cận dày cộm, trán sân bay, má hồng hây hây và dị ứng nhất mấy thứ truyện tranh ngôn tình lẫn tiểu thuyết dài hơi. Mình,một đứa con gái dậy thì vô cùng muộn.

Vậy mà, đến khi mình biết crush một anh chàng khác giới ,thì cũng là lúc những mùa dâu đầu tiên đổ bộ như lũ tràn. Khổ thân mình quá, bọn mụn kéo nhau nổi đầy như nấm mùa mưa. Bọn hắn luân phiên thực hiện công cuộc chia để trị trên vùng đất màu mỡ là gương mặt tội nghiệp của mình. Ác ôn gì đâu, mụn bé bé nho nhỏ thì lặng lẽ trải khắp sân bay và đôi má hây hây, riêng mấy đứa đầu bự bụng to thì xí ngay bờ môi, kế nhân trung thời mới khổ. Hận nhất là thằng bạn cùng bàn trời đánh, suốt ngày cứ theo trêu mình là mõm hà mã, mặt bánh đa, da thì mụn .Nói tới thằng bạn này, nếu mình hận mụn mười phần, thì mình hận nó tới mười một phần. Mỗi lần có đứa trai lớp khác có ý với mình, nó đều tìm cách thọc gậy bánh xe, ba que xỏ lá. Hết lần này tới lần khác, nó như chính thức thông báo với cả khối 10, rằng mình đơn thuần chỉ là một" bà đàn ông" với khuôn mặt đầy mè đen, hột é. Thoạt đầu mình có để tâm, cũng có chút buồn vì mấy cái câu nói bất nhân của nó. Ấy mà từ khi biết yêu thầm, mọi mối quan tâm lo lắng của mình đều chỉ gửi gắm hết về phía crush mà thôi. Crush của mình là một đàn anh lớp chuyên toán, đẹp trai và…có nhiều đứa yêu . Chứng kiến nhiều lần mấy đứa con gái xinh xắn khác buôn chuyện về crush, mình càng thấy tự ti và mặc cảm vô cùng cực về ngoại hình của mình. Mình, đứa con gái như lóng mía mét sáu tám, khuôn mặt thảm hại với mụn, mụn và mụn…

Mình vô cùng buồn bã và tuyệt vọng nhất là những lúc chỉ dám ở xa nhìn crush. Mình chưa bao giờ dám nghĩ ngợi tới chuyện tiếp cận hay cưa đổ người ta vì niềm mặc cảm mang tên mụn. Mình sợ crush cũng như thằng cùng bàn, cười cợt khuôn mặt xấu xí chất đầy những "bông hoa nhỏ". Mình sợ crush biết mình thích thì sẽ bỏ chạy thật xa.

Ông trời không tuyệt đường con người, một sáng nọ, quỷ thần xui khiến gì tự nhiên crush chủ động tới bắt chuyện với mình. Những ngày sau đó, crush với mình thường vô tình gặp nhau trên đường đi học. Đôi bạn chuyện trò với nhau về bài vở, về kì thi cờ vua hay đơn thuần chỉ là bông đùa vài câu chuyện qua loa rồi phì cười. Mình vui rất vui, lòng tràn ngập hy vọng trị được bọn mụn để tự tin đối diện với crush mỗi ngày.

Mình tìm mọi cách, mọi ngách ngõ trong sách vở để mòcho ra mấy cái phương pháp trị mụn hiệu quả ưu việt. Uống nước mát, ăn đu đủ, nhồi nhét cả ruộng rau xanh vô người mà mụn vẫn đâu vào đấy mọc đầy.

Nhiều ngày trôi qua, cưa đổ crush đâu không thấy, chỉ thấy đoàn quân mụn bành trướng lực lượng ngày một dày. Mình nỗ lực, nỗ lực và nỗ lực. Lòng tự nhủ, cứ cố gắng đi, đâu ai đánh thuế ước mơ. Cứ thế ôm hy vọng, mà chưa một lần đủ can đảm mở lời với người ta.

Cuối cùng thì, đối với crush, mình hóa ra chỉ là em gái mưa không hơn…Sinh nhật mình, cũng là ngày crush công khai bạn gái, mình trốn ra gốc xoài bên hông trường, ôm mặt khóc tả tơi. Lòng nhủ lòng, mình thảm hại thế này cũng chỉ vì đám mụn. Thằng cùng bàn lúc này bò mặt tới, đẩy một bọc sản phẩm trị mụn to tướng bảo: " Má tao là thầy thuốc đông y, uống lẹ đi, tháng sau hết mụn". Rồi nó lí rí một câu gì không rõ vì bản thân vẫn còn bù lu bù loa.

Tới bây giờ, mình cũng không con nhớ hắn đã quẳng cho mình hộp thuốc gì nữa. Mình chỉ nhớ, sau đó mình hết mụn, rồi mình với thằng bạn trời đánh, từ đó thành một đôi.

Thật bất ngờ, trong hành trình đánh đuổi giặc mụn, mình vô tình nhặt được một tình yêu. Sau khi tạm biệt mụn, cuộc đời mình mở ra một trang mới. Mình biết cách yêu thương, chăm chút cho bản thân hơn. Mình cũng tràn ngập tự tin mỗi mùa dâu về. Và quan trọng hơn hết là mình có ấy, thằng bạn cùng bàn trời đánh, có mẹ là thầy thuốc đông y..

Sinh nhật 26 tuổi, mình đã kết hôn. Chồng mình không ai khác là cái tên đã từng ác ôn gọi mình là hà mã, là bánh đa. Và quan trọng hơn hết, nhờ hắn mà mình goodbye mãi mãi với gia đình yêu quái mụn.

Mình biết cách yêu thương, chăm chút cho bản thân hơn
Mình biết cách yêu thương, chăm chút cho bản thân hơn

Mãi về sau mình mới biết, câu nói ngập ngừng lí rí hồi xưa của thằng bạn cùng bàn trời đánh là, tui… thích bà và sản phẩm mà nó cho mình sử dụng chính là viên uống trị mụn …Thỉnh thoảng, chồng vẫn hay gọi yêu mình là vợ hột é, hà mã bà xã dù mình đã chia tay bọn mụn từ lâu rất lâu rồi. Ngẫm nghĩ, khoảng thời gian bị mụn ngắn ngủi và xui xẻo ấy, lại mang cho mình một kết quả vô cùng viên mãn về sau.

Mình chợt nhận ra, tình yêu đôi khi ghé đến vào thời điểm ít ai ngờ nhất. Tuy đáng ghét thật, nhưng đến cuối cùng, mụn đã xây đắp cho mình một giấc mơ. Một giấc mơ tình yêu muôn phần trọn vẹn.


CÔNG TY TNHH VIBAN

Địa chỉ: 243/9/12Q Tô Hiến Thành P. 13, Q. 10, TPHCM

SĐT: (028) 38 636 028 - Fax: (028) 38 636 192

Hotline: 0985 264 269

Email: congty.viban2017@gmail.com