Bài viết Radio kỳ 9: Mụn và nỗi buồn sâu thẳm trong tôi

Bạn đã thoát khỏi mụn chưa, còn tôi, có lẽ là không bao giờ, và mãi mãi. Tôi viết những dòng này, những sự thật cuộc sống thật sự tàn khốc, đối với những ai đã, đang và sẽ đối diện với nỗi ám ảnh mang tên mụn.

25 năm cuộc đời, tôi đã đi qua hai mươi năm đầu với trọn vẹn những niềm vui thanh xuân. Tuổi 21 tràn đến là cả thế giới bắt đầu đảo lộn, một cách nghiệt ngã. Tôi không hy vọng sẽ đầu đọc bạn những điều tồi tệ này, nhưng mục đích của tôi đơn giản chỉ là viết nên nỗi lòng, những tổn thương từ lâu chất đầy như thành đại âm tịch của một kẻ yếu mềm, bi luỵ.

Hai mươi mốt tuổi, tôi có một tình yêu đáng ngưỡng mộ, đẹp như những thước phim học đường. Chúng tôi quen nhau trong một lần thi đấu cờ vua rồi bắt đầu thân thiết, hẹn hò, yêu đương. Những năm tháng tình yêu trong veo đó có lẽ sẽ kéo dài mãi, nếu như mụn không trót hẹn thề sẽ đến chung sống với tôi những ngày về sau. Không tìm được các sản phẩm trị mụn hiệu quả thì hai mốt tuổi, mọi sự tốt đẹp trong cuộc đời, phút chốc biến tan. Những ngày qua đi không còn niềm vui tròn đầy, chỉ còn niềm ấm ức, cảm giác tự ti mặc cảm và nỗi sợ hãi đánh mất đi những dấu yêu…

Mụn và nỗi buồn sâu thẳm trong tôi
Mụn và nỗi buồn sâu thẳm trong tôi

Tôi bước qua thanh xuân của năm hai mốt tuổi nặng nề như trót bị cột chân vào vào đá tảng, niềm khát khao vươn lên sống hết mình của cuộc đời bị dập tắt như ánh nắng yếu ớt trót vướng mùa gió nồm. Không một ai chê bai tôi, nhưng điều này không hẳn đã thật sự là điềm tốt. Tôi căm ghét những ánh mắt thương hại, ghét những cái nhìn lén lút dò xét mỗi lần có ai đó nhìn vào tôi. Mỗi lần sánh vai bên anh, tôi tự thấy bị châm biếm, bị chê bai, bị xem thường đến lùng lạ. Cho dù anh có bao dung, có an ủi, có nắm lấy tay tôi hứa hẹn lâu dài bền bỉ, trong lòng tôi vẫn cứ âm ỉ những nỗi sợ hãi không tên về gương mặt đầy những mụn của chính mình. Dù đã tìm kiếm cho mình những tia hy vọng hết mụn bằng các tuýp kem trị mụn trứng cá thì ngày qua ngày, làn da ấy vẫn khiến tôi u buồn…

Và cái cảm giác không đủ ưa nhìn để xuất hiện cùng người yêu càng khiến nỗi lòng tôi lại canh cánh những dự cảm mất mát…

Ngày đó cuối cùng cũng đến, vào một ngày tình cờ, tôi trót nghe được những lời vô tình của ba mẹ người yêu nói về mình’’ Mi coi con Kim có bệnh tật gì không mà mặt mày như cơm cháy, lỡ gan phổi hắn có vấn đề thì cưới về có mà nuôi nó cả đời con à’’.

Những câu chữ nhẫn tâm ấy cứ dò dẫm bước vào suy nghĩ tôi mỗi ngày, dằn xé cõi lòng tự lâu đã tổn thuơng ít nhiều.

Hôm đó, anh đến và trao tay tôi tuýp sữa rửa mặt thiên nhiên với mong muốn tôi mau hết mụn để vừa lòng mẹ anh. Thế nhưng lòng tự ái của một người con gái dâng cao, tôi đã vứt nó đi và vứt luôn một tình yêu tưởng chừng vốn an yên ấy: "Mình chia tay đi anh’’. Những đêm thao thức, khóc đến lả người đi cuối cùng cũng khiến tôi buông lời tuyệt tình với người yêu đã cùng mình trải qua biết bao tháng năm tươi đẹp. Những lời nói như cứa ngược vào trái tim mình, đau đớn, dằn xé, vậy là hết! Tôi mặc kệ người còn thương mình hay mình có còn thương người hay không, tất cả những điều tôi muốn giờ nay chỉ gói trong 4 từ vỏn vẹn ‘’ muốn được một mình’’. Ngày chia tay, tôi yêu cầu anh quay lưng đi trước, bóng lưng anh dần mịt mù trong cơn mưa đầu hạ, hết thật rồi.

Những tổn thương lớn dần rồi vỡ oà trong khoảng khắc đó, cuộc đời đã thử thách tôi bằng mụn, và chính tôi là người đã đẩy anh đi xa. Tôi vẫn luôn tự hỏi, tại sao mụn lại chọn thanh xuân của tôi để tàn phá, tại sao lại khiến tôi trở nên thảm hại và đơn côi đến tận nhường này.

Những tổn thương lớn dần rồi vỡ oà trong khoảng khắc đó
Những tổn thương lớn dần rồi vỡ oà trong khoảng khắc đó

Ngày nối ngày qua với những chuỗi tủi buồn, tôi phải làm gì đây để chạy trốn khỏi mụn cũng như mạnh mẽ chiến đấu với nỗi nhớ anh hằn đêm vây bủa lấy trái tim mình.

Tôi yếu ớt và kém cõi lắm phải không? Đêm nay, lại một đêm tôi vật vã giữa những tổn thương đan xen nhung nhớ. Ngồi nghe Nhã Phương đọc mấy dòng thơ trong phim mới cõi lòng lại thêm canh cánh những nát tan..

‘’ Lúc nào thấy nhớ

Hãy gọi cho anh

Hãy gọi cho anh

Cả khi không nhớ

Có một con đường

Gọi là quá khứ

Có một ngọn gió

Gọi là tóc bay

Có một người say

Một người mắt ướt

Có một lỡ bước

Gọi là đến sau

Có một mưa mau

Rụng rời quán nhỏ

Có một ngõ cỏ

Cho nụ hôn đầu

Có một bể dâu

Cho lòng bớt tuổi

Có một sợ hãi

Gọi là mất nhau

Có một niềm đau

Đã thành dĩ vãng’’

Anh bây giờ đã an ổn bên kia bầu trời Province thơm ngát, em ở đây rơi xuống nỗi buồn sâu thăm thẳm với mụn, mụn, mụn cùng nổi tự ti cùng quẩn. Giá như, ngày đó em đừng dại dột đẩy anh đi xa…Đã mấy mùa cách xa rồi, nếu em lại muốn gọi anh vì thấy nhớ, thì có phép màu nào mang anh đến với em một lần nữa không anh?


CÔNG TY TNHH VIBAN

Địa chỉ: 243/9/12Q Tô Hiến Thành P. 13, Q. 10, TPHCM

SĐT: (028) 38 636 028 - Fax: (028) 38 636 192

Hotline: 0985 264 269

Email: congty.viban2017@gmail.com